Giáng Sinh Buồn

Rất giống với nick name mà tôi đã chọn. Cobehaybuon.......nên lúc nào cũng buồn được hết, chán thật. Noen năm nay Đà Lạt chong đèo đẹp lắm, rực rỡ cả 1vùng. Nếu là năm trước thì tôi đã "lượn" rồi (dù 1 mình cũng đi). Giáng sinh năm nay tâm trạng.......nên không muốn đi tí nào. Noen cũng là ngày tôi đại diện cho lớp (cùng 1 số người nữa) đi đám ma ba nhỏ bạn cùng lớp. Tôi không biết nữa, cái cảm giác lúc đó......rất giống với cái ngày cách đây 4 năm. Tim đau thắt. Dù không muốn nhưng nước mắt vẫn rơi, tôi tự trách mình yếu đuối nhưng nó vẫn rơi. Tôi sợ dến những chỗ như thế! Tôi sợ cái cảm giác đó! Tôi thừa nhận.........tôi yếu đuối!

~ 28/12/09 0 nhận xét

Một ngày buồn

Sáng thi, làm bài không được. Chiều thực hành về muộn + bị la oan nữa. Tức chết đi được, mà không riêng gì tui, nhỏ cùng phòng cũng bị thế. Nhỏ đang khóc vì ấm ức. Tui không thể nói người kia được vì.........(nhiều điều không thể nói được) nhưng nếu tui là nhỏ thì tui sẽ không hiền thế đâu, im lặng sao?........Không! với tui là có chuyện rồi í, nói cho hả giận rồi tới đâu thì tới. bực mình thật! Đúng là 1 ngày không vui mà!

~ 18/12/09 0 nhận xét

Quan niệm về tặng quà

Sáng nay trên đường về, vô tình nhìn thấy bó hoa hồng nhung rất đẹp và to nữa (gần cả trăm bông chứ chả chơi! ^_^) đã bị ai đó vứt ra đống rác. Nghĩ mà tiếc thật, tiếc cho người tặng, tiếc cho bó hoa. Không hiểu mọi người thế nào nhưng với tôi, tôi không thích tặng hoa như thế (mặc dù là rất thích hoa). Nó giống như 1 thông điệp: tình cảm của tôi (người tặng) dành cho em giống như những đóa hoa này, sống có thời hạn, đang chết dần chết mòn và....cuối cùng là.....không còn gì cả!
Với tôi, nếu ai đó có tặng quà cho tôi, tôi chỉ thích đó là những món quà lưu niệm hoặc là tự tay làm. Vì ít ra khi tôi nhìn thấy nó tôi sẽ nhớ tới người tặng, còn hoa thì...........trước sau cũng ở.........giỏ rác (mặc dù không muốn nhưng biết sao được). Nếu tặng hoa thì có thể tặng cả 1 chậu hoa (có thể sống được í) như thế mới nói được tình cảm của người tặng chứ, tặng hoa chết thì có nghĩa gì bây giờ.
Nhìn thấy bó hoa to đùng bị vứt đi thì tiếc quá nhưng với tôi chắc tôi cũng làm thế quá! Cũng may là hổng ai tặng cho mình ^_^ ^_^

~ 13/12/09 0 nhận xét

Kỉ niệm chợ đêm

Tui được bạn giới thiệu chợ đêm Đức Trọng đồ đẹp và rẻ nữa nên đã cất công đi chơi 1 chuyến. Đó cũng là chyến đi làm tui nhớ đời (bệnh đau tim tái phát xuýt chết @_@) Tui với 2nhỏ bạn đang xem đồ, cách tui khoảng nửa mét cũng có 2 người nữa. Tự dưng tui thấy áo khoác căng căng như có ai kéo. Giật mình sờ túi thì không thấy điện thoại đâu. Tui tá hoả hét toáng lên: "Điện thoại tui đâu mất rồi, có ai vừa kéo áo tui đó. Chỉ có những người ở đây thôi"....Có lẽ là do bị động nên 1 trong số 2 người lạ (trừ chị bán hàng ra) đã cho tay vào túi tui và bảo nó vẫn ở đó làm gì mà mất, trời ah! tui chưa bùn ngủ mà...sao quán gà được nhỉ? Tui sờ lại thì thấy đúng là nó còn ở đó (Wa đúng là ảo thuật giữa đời thường. Tiếc là không có hình ảnh của mấy người đó và cũng không biết tên tuổi luôn. Nếu biết chác tui cũng tình nguyện Lăng-Xê tên tuổi 2 chị ấy lun đó ^_^ hè hè). Nói thật lúc đó muốn đứng lại để vạch mặt 2kẻ kia nhưng......tui sợ @_@ đất khách quê người..lỡ tụi nó đánh thì thế nào(địa bàn của người ta nữa mà)....cộng thêm sợ hết hồn rồi nên chẳng dám đứng đó nữa. Tui đưa điện thoại cho đứa bạn cần giúp để đi xem dép. 2kẻ kia dường như không buông tha (Cứ như màn rượt đuổi trong phim hành động Ý nhỉ) Bọn họ ra tay "Tia" điện thoại của tui lần 2 (hồi hộp wa).....nhưng..."chúc bạn may mắn lần sau". Điện thoại của tui nó đi được nửa đường (có nghĩa là dt bị họ kéo ra tới hơn nửa túi quần của nhỏ bạn) Zô tình 4 mắt chạm nhau, nhỏ bạn bắt gặp ánh mắt của "diễn viên sắp được tui Lăng -Xê" 1 cặp mắt sát thủ, thế là 2 nhỏ đó đứng đậy đi lẹ. không quay đầu, không hỏi han....Lần đầu tiên trong đời 3 đứa được làm diễn viên chính trong phim hành động. Wa thiệt là đáng nhớ quá đi mà! Lần sau có mời tui đi đóng chắc cũng chẳng dám. Tiền mua thuốc đau tim cũng đủ lắm rùi @_@.....@_@

~ 5/12/09 0 nhận xét

Con số của Tôi

Tự dưng buồn buồn không biết làm gì, nghĩ ngợi lang man mới phát hiện ra cuộc đời (tính tới thời điểm hiện tại) của mình sao mà gắng với con số 3 nhiều thế, từ buồn lẫn vui. Không biết nó có ý nghĩa gì nhỉ?
- Tôi tên: Yến. Tên chỉ có 3 chữ cái
- Cả họ tên.... thì mọi người biết rồi, tới 6 tiếng luôn.
- Nhà của Cậu thứ Ba, Cậu thứ Bảy và má tôi thứ Năm ở sát vách nhau và nhà tôi là nhà thứ 3 tính từ Bắc vào Nam.
- Nhà tôi hiện tại chỉ có 3 người thôi (một điều đáng buồn)
- Từ lớp 1 đến lớp 5: học ở lớp C, sau 2 lớp A và B
- Từ lớp 9 đến lớp 12: Học ở lớp A3, sau 2 lớp A1 và A2
- Lớp 12, tôi là 1 trong 3 học sinh yếu của lớp và cả 3 đều đậu và các trường đại học (cả công lập và dân lập)
- Năm nay là năm thứ 3 ở tường đại học (năm này tôi nhận thấy là mình đã thay đổi khá nhiều, chiều hướng đi lên hay đi xuống thì .....hổng biết nữa) ^_^
- Phòng trọ tôi ở hiện giờ là cái thứ 3 (hôm nay là ngày thứ 6 tôi kể từ khi tôi chuyển phòng mới)
- Phòng trọ trước tôi đã ở được 1năm 3 tháng và ở cùng 2 người nữa, tôi là người thứ 3 (tôi đến sau 2 người kia)
- Hiện tại tôi giữ vai trò là "tư vấn viên bất đắc dĩ" cho 3 câu chuyện buồn và khó xử (chắc chỉ số tin tưởng ở tôi tăng lên đáng kể đấy mà ^_^

Hiện tại tôi chỉ nhớ bấy nhiêu thôi, khi nào nhớ thêm sẽ kể tiếp. Còn cả cuộc đời phía sau mà ^_^ ^_^

~ 22/11/09 0 nhận xét

Chuyển phòng trọ

Tôi ở bên này cũng được 1năm 2 tháng rồi thì phải, cũng có nhiều kỉ niệm vui buồn không thể quên được. Nhưng dạo này (từ đầu năm này lên) ngoài chị ấy ra thì tôi cảm thấy lạc lõng giữa 1 môi trường....... nên tôi chỉ muốn đi chơi nhiều hơn, dù có đi học hay không đi thì tôi cũng muốn đi đâu đó cho thật mệt lã rồi mới quay về nhà. Tôi biết chắc thế nào cũng có ngày này nhưng tôi không nghĩ nó đến nhanh như vậy......... Tôi chuyển nhà được 2 ngày rồi, đó là kết quả không vui gì, cũng do việc không hiểu nhau thôi. Nhưng sau khi tôi chuyển đi rồi hình như người ta vẫn còn khó chịu với tôi. Tôi không muốn vì chuyện này mà mất đi người bạn, nhưng người đó cứ thế này thì làm sao mà.......nhưng tôi càng buồn hơn là những người bạn tôi chơi trước đây hình như nhìn tôi với ánh mắt khác thì phải? Tôi cảm giác thế không biết có thật không nữa vì có người nhìn tôi không muốn nói chuyện hoặc chỉ nói cho có thôi chứ không như trước. Buồn thì buồn thật nhưng bên cạnh đó tôi chuyển sang ở chung với một cô bạn dễ thương và vui tính nữa. Trong thời gian tôi buồn người ấy đã an ủi tôi rất nhiều

~ 19/11/09 0 nhận xét

Cuộc vui nơi Thác Bảo Đại cùng các bạn

Một vài tấm hình làm kỉ niệm , các bạn cùng xem nhé...





















~ 17/11/09 2 nhận xét

Lại một chuyện buồn

Hôm nay tình cờ lên mạng, được biết thêm 1 chuyện đau lòng. Và tôi lại là người tư vấn không đủ kinh nghiệm để khuyên người ấy. Một người đàn ông (chính xác là thê) sinh năm 78 đã kể với tôi: trước đây anh ta đã từng có nhà cửa, có công việc, vợ con....gia dình hạnh phúc. Nhưng vì 1 lỗi lầm (người ấy không nói rõ là gì, có lẽ không muốn nói, nên tôi không ép) mà gia dình tan nát. Cha mẹ không nhìn mặt, vợ bỏ đi, con không hạnh phúc (an ủi một điều là đứa con vẫn thương cha nhiều)............Bây giờ người ấy hối hận thì mọi chuyện đã muộn. Tôi cũng đã khuyên người ấy nhiều (tôi cũng chỉ nghĩ là việc chưa nghiêm trọng lắm, có thể cứu vãn được) nhưng khi nghe người ấy giãi bày là vợ người ấy chuẩn bị lấy chồng mới. Đã 3 năm, người đó cố gắng làm lại cuộc đời nhưng vẫn không được vợ mình chấp nhận. Thật sự là tôi không biết phải nói thế nào nữa, chỉ biết nghe người ấy tâm sự mà thôi. Quả là rất khó cho 1 cô bé như tôi: chưa từng trải, chưa kinh nghiệm.........Đây có lẽ là bài học cho tôi: hãy biết trân trọng những gì mình đang có! Một điều giản dị đến mức làm người ta có thể quên nó đi vì những mục đích xa vời.

~ 10/11/09 0 nhận xét

Thủy tiên - nàng tiên mùa đông






Tên Hán Việt: Ngọc Châu Kim Đài
Tên tiếng Anh: Narcissus, White daffodil
Tên tiếng Pháp: Narcisse des poétes
Tên Latin: Narcissus poeticus
Ý nghĩa: Yêu chính mình, tính ích kỷ(selfishness, egotism)
Biểu tượng: sự sang trọng, kiêu sa
Thông điệp: "My fond hopes have been dashed by your behavior", "Stay as sweet as you are"



Phân loại khoa học
Giới (Regnum): Plantae
Ngành (divisio): Magnoliophyta
Lớp (class): Liliopsida
Bộ (ordo): Asparagales
Họ (familia):Amaryllidaceae
Chi (genus): Narcissus



Chi Thủy tiên (danh pháp khoa học: Narcissus) là tên gọi để chỉ một nhóm cây dạng thân hành cứng, chủ yếu ra hoa về mùa xuân, trong tiếng Việt có tên gọi chung là thủy tiên. Có một vài loài thủy tiên ra hoa vào mùa thu. Các loài cây này chủ yếu có nguồn gốc ở khu vực Địa Trung Hải, nhưng một số loài được tìm thấy tại Trung Á và Trung Quốc. Các giống cây thủy tiên khá nhiều và nói chung chúng đã được biến đổi và mở rộng rất nhiều, với các giống mới được đưa ra từ các vườn ươm mỗi năm.
Thủy Tiên là loài hoa gốc Trung Quốc (Quãng Đông, Phúc Kiến, Giang Tô, Quý Châu). Có hai loại Thủy Tiên: loại hao đơn và hoa kép. Củ và lá hao thủy Tiền trông gióng như củ và lá hành tây.
Thủy Tiên theo cách gọi tên hoa có nghĩ là "nàng tiên nước" nangf tiên hoa nơi thủy cung. Quả như vậy Thủy Tiên là một lọai hao không nhan sắc lòe loẹt, rực rỡ như những loài hoa khác mà mảnh mai, trinh tiết, thùy mị, mang pong cách nữ tính, ưa sạch sẽ, đầy vẻ quý phái. Thủy Tiên thuộc họ hàng với hoa huệ nhưng lá ngắn hơn,củ to hơn gần như củ hành tây và củ hoa loa kèn (dại)



Danh pháp
Tên gọi Narcissus có nguồn gốc từ tên gọi của một nhân vật thần thoại Hy Lạp chỉ yêu bản thân mình là Narkissos.
Hoa thủy tiên đôi khi còn được gọi là hoa trường thọ, nhưng một cách chặt chẽ thì tên gọi này chỉ áp dụng cho một loài là Narcissus jonquilla và các giống trồng được tạo ra từ loài này.



Các đặc trưng
Tất cả các loài thủy tiên có hoa hình loa kèn Trumpet, ở trung tâm được bao quanh bằng một vòng các cánh hoa. Các hoa thủ tiên truyền thống có màu vàng kim, nhưng bao hoa thường có màu tương phản. Các nhà nhân giống đã tạo ra một số loại thủy tiên có 2 hoặc 3 hàng cánh hoa, làm cho chúng trông như một quả cầu màu vàng. các giống khác có cánh hoa xếp nếp hoặc bao hoa trung tâm được kéo dài hay nén nhỏ.
Các laòi hoa thủy tiên chứa độc và có thể gây tử vong nếu ăn phải.



Một số loài
PlantSystematics.org liệt kê 449 danh pháp khoa học, tuy nhiên hiện nay số giống cây trồng của các loài thủy tiên là khoảng 24.000.
Hoa thủy tiên là quốc hoa của Wales. Một loài, "Narcissus obvallaris", chỉ được trồng tại một khu vực nhỏ xung quanh Tenby. Tại Wales, theo truyền thống người ta đeo hoa thủy tiên vào ngày lễ Thánh David (1 tháng 3).
Hoa của thủy tiên là loại hoa trang trí phổ biến trong ngày Tết cổ truyền Trung Hoa.



Vị thuốc từ hoa thủy tiên
Người ta yêu thủy tiên vì vẻ đẹp quý phái và hương thơm đặc biệt, nhưng chắc hẳn sẽ thêm quý loài hoa này nếu biết rằng nó còn là một vị thuốc chữa bệnh. Hoa thủy tiên có tên khoa học là Narcissus tazetta L.var.chinensis Roem, trong thành phần hóa học của hoa có chứa 0,2-0,45% tinh dầu, trong đó chủ yếu là Eugenol, Benzaldehyde, Benzyl alcohol, Cinnamic alcohol. Ngoài ra, còn chứa Rutin, lsorhamnetin-3-rhamnoglucoside, Narcissin, Citronellol...
Hoa thủy tiên là loại hoa được mọi người yêu thích nhất của mùa đông, nó có thể nở hoa đẹp trong mùa đông lạnh, đặc biệt là lá thì có mầu xanh biếc sáng bóng, làm cho trong phòng tràn đầy ý nghĩa của mùa xuân. Nhưng thuỷ tiên cũng có độc, độc ở cây, đặc biệt là ở thân củ giống như củ tỏi của nó thì độc tính càng nhiều. Nếu ăn nhầm thân củ thì có thể xuất hiện triệu chứng nôn, đau bụng, mạch đập yếu, kiết lị, thở gấp, nhiệt độ cơ thể tăng và bị choáng váng, thậm chí có thể còn dẫn đến co giật, tê liệt mà chết. Thành phần có độc của thuỷ tiên là tính kiềm sinh vật, hàm lượng trong thân củ là 1%.



Theo dược học cổ truyền, hoa thủy tiên vị đạm, tính mát; rễ cây hoa có vị cay đắng, tính lạnh; có công dụng khứ phong thanh nhiệt, hoạt huyết điều kinh, tiêu thũng giải độc; được dùng để chữa các chứng bệnh như kinh nguyệt không đều, phụ nữ ngũ tâm phiền nhiệt (nóng lòng bàn tay, bàn chân và vùng giữa ngực), mụn nhọt, viêm loét, viêm tuyến vú, quai bị, viêm hạch... Y thư cổ Bản thảo cương mục cho rằng, hoa thủy tiên có công năng "khứ phong khí". Thường được dùng dưới dạng tươi hoặc khô, uống trong với liều từ 3-6g, dùng ngoài giã nát đắp hoặc nấu nước rửa.



Một số cách dùng cụ thể như sau:
* Kiết lỵ: Hoa thủy tiên 3g sắc kỹ lấy nước, pha thêm một chút đường trắng uống trong ngày.
* Quai bị: Hoa hoặc củ thủy tiên giã nát, sao nóng rồi đắp vào chỗ đau.
* Tiểu tiện không thông: Củ thủy tiên giã nát rồi đắp vào huyệt Dũng tuyền. Vị trí huyệt Dũng tuyền: nằm ở điểm nối giữa 2/5 trước và 3/5 sau của đoạn nối đầu ngón chân thứ hai với điểm giữa bờ sau gót chân.
* Phụ nữ ngũ tâm phiền nhiệt: Hoa thủy tiên, lá sen khô, xích thược, lượng bằng nhau. Tất cả sấy khô, tán bột, mỗi ngày uống 2 lần, mỗi lần 6g với nước ấm.
* Trẻ em co giật: Hoa thủy tiên 10 bông, phơi khô sắc uống, có thể pha thêm một chút đường.
* Áp-xe vú: Hoa thủy tiên giã nát, trộn với một chút rượu rồi đắp vào nơi bị bệnh, mỗi ngày đắp 2 lần.
* Mụn nhọt, đinh độc: Hoa hoặc củ thủy tiên tươi giã nát đắp lên nơi bị tổn thương; hoặc dùng củ thủy tiên, dã tường vi, lá phù dung và rễ cây chuối tiêu, giã nát rồi đắp vào nơi bị bệnh.
* Côn trùng đốt: Dùng hoa hoặc lá thủy tiên tươi giã nát đắp vào chỗ bị đốt.



Sự tích hoa thủy tiên
Dân gian có câu: "Cha mẹ sinh con, trời sinh tính", ngẫm mà đúng. Cặp vợ chồng nhà thần Kêphít và Lavơriôna sinh hạ được một cậu con trai có gương mặt trắng trẻo, cặp mắt sáng, mái tóc quăn tít, đặt tên là Narơxít thay cha làm hà bá, trị vì một vùng sông nước.
- Ôi, chàng mới đẹp làm sao! Thật là một đứa con tuyệt vời! - Các nữ thần đến thăm Lavơriôna đều tấm tắc khen.
Nhưng các thần cũng giống như con người đều có tính hay ghen ghét, đố kỵ trước những thành đạt của người khác. Loài cá bơi từ Đông sang Tây đã loan tin về vẻ đẹp tráng kiện và trí tuệ của con trai nữ thần Lavơriôna. Nữ thần Sứa biết được tin này, ả có một đứa con trai vốn xấu xí lại ngốc nghếch; khi nghe những lời khen của thiên hạ dành cho Narơxít thì ả nổi điên lên, đến nỗi những con rắn phủ trên đầu ả thay cho tóc bỗng dựng ngược lên, phun lưỡi phì phì. Nữ thần Sứa nghiến răng trèo trẹo:
- Vẻ đẹp của mi sẽ giết chết mi, mi sẽ phải lòng chính cái hình bóng của mi, mi sẽ trở nên tốt bụng chỉ vì lòng hiếu danh, sẽ trở nên người thông minh chỉ vì thói kiêu căng. Cái khoảnh khắc mà mi nhìn thấy bóng hình mình trong gương chính là lúc mi bắt đầu phải chấp nhận cái chết. Những con cá bơi ngược lại từ Tây sang Đông mang tin về lời nguyền của nữ thần Sứa đến lưu vực sông do Kêphít trị vì. Thần Kêphít đập vỡ tất cả các loại gương có dưới thuỷ cung, còn các mảnh kính vụn thì cho quẳng lên đất liền. Từ khi còn nhỏ, Narơxít mới chỉ nghe nói về vẻ đẹp và về trái tim nhân hậu của mình, bây giờ chàng nghĩ rằng chàng cần phải là một người nhân hậu và thông minh, mặc dù làm được việc đó không phải là dễ. Khi lũ con của các nữ thần khác dành một chút trong khẩu phần ăn sáng hoặc bữa trưa của mình cho cá, thì Nanơxít cũng không muốn chịu tiếng là keo kiệt bènném cho cá một ít thức ăn. Dù chỉ là bớt lại một chút nhỏ nhoi lượng phần ăn, nhưng chàng tin rằng việc thiện mà chàng đã làm còn tốt hơn nhiều so với những người khác, bởi lẽ chàng đã hy sinh không phải là một món ăn dân dã mà là món ăn của nhà thần. Nhưng sau đó chàng lại khôn ngoan ngầm giữ lại khẩu phần của mình mà lấy khẩu phần của mẹ để đem cho, khiến lũ con các thần phải thán phục về sự hào hiệp và quên mình của chàng.



Thời gian như bóng câu qua cửa sổ. Mới hồi nào Narơxít còn chơi đùa với lũ cá, nhặt nhạnh những vỏ hến, vỏ sò trang điểm cho nơi ở của mình, bây giờ chàng đã lớn phổng lên thành một chàng trai chững chạc. Khi xưa, lũ con của các thần thường cùng với chàng nuôi cá, nay lớn lên mỗi đứa lại có một sở thích riêng. Đứa nào cũng muốn tỏ ra khôn ngoan linh lợi. Chúng đọc cho nhau nghe những bài thơ tự sáng tác, hát những bài ca tự nghĩ ra và thi xem ai nhảy lên lưng cá ĐenPhin khéo léo hơn và bơi đi xa hơn. Narơxít cũng sáng tác thơ và chẳng bao lâu chàng hiểu rằng có một đứa con trong lũ con nhà thần tỏ ra trội hơn chàng, chàng liền đem lòng ghen ghét, phỉ báng cả bè bạn.
- Đó là một chàng trai thông minh và tài hoa! Con gái thần nào mà được chàng lấy làm vợ thì thật là diễm phúc, - Các nữ thần có tuổi xì xào, tỏ ý ghen tỵ với người vợ tương lai của Narơxít.
Nếu các nữ thần có tuổi bị chàng trai tuấn tú, đôn hậu và thông minh cảm hoá, thì cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên khi các nữ thần trẻ trung đã rắp tâm quyến rũ chàng bằng vẻ đẹp ưng ý, cuối cùng chàng quyết định kết hôn với Ekhô, cô gái đẹp nhất trong đám các tôn nữ nhà thần.



Trước ngày cưới, Ekhô bảo Narơxít lên bờ sông hái coh nàng bông hoa Anh Đào dại để nàng gài lên mái tóc xanh của mình.Narơxít đã hái cả một bó hoa và khi cúi gập người toan nhảy xuống nước, thì bỗng nhiên thấy một vùng nước tôi tối có bóng hình của mình.
- Đẹp quá! Kể từ khi khai thiên lập địa chưa một ai được chứng kiến một sự tuyệt diệu như thế này! - chàng thốt lên rồi sững người như bị bỏ bùa mê. Trong khi nhìn chằm chằm vào cái bóng của mình, chàng quên khuấy cả Ekhô, người mà ngày mai chàng sẽ tổ chức lễ cưới đón nàng. Chàng ném những bông hoa xuống cỏ và khi đứng dậy chàng lại bị mê mẩn với cá bóng của chàng lại bị mê mẩn với cái bóng của chàng trong gương nước.
- Đúng rồi, ta không chỉ là một chàng trai thông minh, đôn hậu nhất mà còn đẹp nhất nữa - Narơxít dương dương tự đắc.
Đợi mãi không thấy người tình trở về, Ekhô đành phải ngoi lên mặt nước. Tức thì nàng bị người tình mắng nhiếc thậm tệ, chỉ vì nàng đã làm gương nước xao động.
Ekhô không tin rằng Nanơxít lại quá giận dữ, vừa làm lành với chàng vừa xoa cho mặt nước trở lại phẳng lặng.
- Ta biết, em ghen với vẻ đẹp của ta, vì vậy em tìm cách cản trở ta. Đừng vờ vĩnh nữa, hãy trở lại thuỷ cung đi.
- Chàng thân yêu! Em là cô gái đẹp nhất trong đám tôn nữ nhà thần, cớ sao em lại ghen ghét vẻ đẹp của chàng? - Ekhô nói và vẫn nghĩ rằng người tình nói đùa.
- Anh cứ nghĩ em là một người đẹp, đó là khi anh chưa trông thấy mình. Hãy nhìn vào gương mặt này, vào cái hình người này, em sẽ hiểu chính Aphơrôđita còn chưa xứng đáng trở thành vợ ta, huống hồ nàng - Narơxít đáp và lại mê mẩn với vẻ đẹp của mình.
Đối với Ekhô cũng như đối với người đàn bà đội rắn trên đầu thay tóc, thì không có gì đáng giận hơn là việc người tình không thừa nhận sắc đẹp của nàng, còn nếu như nàng quả là không đẹp thì nàng cũng không thích bị lừa dối.


Những lời nói của Narơxít khiến Ekhô tức tối đến nỗi nàng gọi chàng là một kẻ ngu ngốc tự say đắm mình. Nàng liền đem chuyện này kể lại cho mẹ nàng nghe và nói rằng chàng đã bị mất trí. Kephít đã hoài công thuyết phục con trai quay trở lại thuỷ cung, và những giọt nước mắt cầu xin của người mẹ cũng trở thành vô nghĩa.
Narơxít đã ở lại hẳn trên bờ, và trong khi đưa mắt nhìn xuống nước, chàng vẫn không ngớt lải nhải về sắc đẹp của mình cho tới khi người chàng teo tóp lại và hoá thân về với trần thế.



Không hiểu vì sao đối với người chết, người đời lại tỏ ra bao dung, độ lượng hơn so với người đang sống.
Khi Narơxít chết rồi, Ekhô thường bơi đến chỗ có vùng nước tối mà người tình của nàng đã từng soi mình vào đó.
"Tình yêu của ta mới tuyệt diệu làm sao..." - Ekhô thở dài. Để giữ lại mãi mãi những kỷ niệm về Narơxít, nàng bèn trồng ngay lên chỗ đất chàng nằm một bông hoa có sắc trắng hệt như da mặt của Narơxít. Đó chính là Hoa Thủy Tiên.














http://www.odla.nu
http://agriviet.com
http://vietbao.vn
http://vi.wikipedia.org
http://cuocsongviet.com.vn

~ 9/11/09 0 nhận xét

Tư vấn viên bất đắt dĩ

Chỉ vì tính tò mò làm tui trở thành tư vấn viên bất đắt dĩ cho 1 chuyện tình.........phải nói là rất khó xử.
Hai người con trai từng học cùng trường thời cấp 3, bây giờ là cùng lớp......và cùng đem lòng yêu 1 người con gái. Phải nói là rất khó vì cả 3 đều là bạn của tui cả. 1trong 2 người con trai đã hỏi tui: nếu tui là người ấy thì tui sẽ làm thế nào?
Tui không biết trả lời thế nào cho phải, nhưng nếu là tui thì tui sẽ không bỏ cuộc (nếu đã xác định rõ rằng mình yêu người ta 100%), còn 1tia hi vọng thì vẫn phải nắm lấy chứ.
Người ta nói nếu người con gái ấy đồng ý tình cảm của boy (nhờ tui tư vấn ý)thì phí quá! Chắc họ thấy về "nhan sắc" thì 2 người có khoảng cách thì phải.Có lẽ vì thế mà người ta có phần nhục chí, hơn nữa chắc là sợ người ta dị nghị rằng: yêu người yêu của bạn (người con gái ấy chưa trả lời chính thức là yêu ai mà, làm sao kết luận là yêu người yêu của bạn được chứ! cả nghĩ quá).
Người con trai cũng đã nói cho tôi biết, từ năm đầu đã có dò ý người ta thử rồi nhưng người ta chỉ bảo là bạn thân thôi.......(con gái mới đầu ai mà chẳng thế) ^_^.......Nhưng tui nghĩ đã chờ được 2năm rưỡi rồi sao không cố gắng tí nữa chứ. Bây giờ mà người con trai đã hỏi tui từ bỏ ý định vì tất tần tật lí do gì đi nữa thì quyết định cuối cùng ko ở anh ta mà là người con gái kia thôi.
Nếu đã yêu người ta thì hãy làm những gì có thể để người ta được hạnh phúc. Nếu người con gái ấy từ chối bạn để yêu 1 người khác nhưng ko hạnh phúc thì bạn như thế nào?...........chính vì thế đừng bao giờ từ bỏ hi vọng, kể cả khi tưởng như mọi việc không còn hi vọng cho mình nữa.
Với tui thì tui sẽ như thế có thể người khác sẽ có cách nghĩ và hành động hay hơn. Nếu ai có cách nào hay chỉ cho người bạn của tui thì góp ý với nha.
Àh, người ta hỏi tui sao nhiệt tình như thế.......(chắc người ta nghĩ tui có ý gì đó thì phải.......^_^). Tui là người dư hơi thế đó ^_^. Khi bạn bè hỏi mình tức là họ đang cần mình, sao mình không giúp........đó là 1 hình thức tích lũy niềm vui, may mắn cho tương lai (tui nghĩ thế). Vả lại tui giúp họ thì 1lúc khác có người giúp tui (tui tin qui luật nhân quả mà)......1 lí do nữa là tui giúp họ để lấy kinh nghiệm cho mình, nếu như tui có gặp phải thì cũng dễ xử lí (đã có phhương hướng giải quyết vạch sẵn trước đó rồi mà) ^_^ ....... ^_^ Giúp bạn bè, mình ko thiệt tí nào đâu các bạn àh (Trường hợp là người ta ko phải đang lợi dụng mình đâu đấy), vì thế nhiệt tình là đúng rồi

~ 0 nhận xét

Thi......thi......và........ thi

Dạo này, hết tập văn nghệ thì đi học, làm bài thuyết trình, ở nhà thì học không được (nhiều lý do lắm) phải đạp xe lên trường học, chưa chi lại bị gọi họp nhóm (hu...hu...gần thi rồi mà) rồi nửa đêm lớp trưởng nhắn tin hôm sau 7h duyệt văn nghệ. làm chạy quán gà lên, thức từ 5h30 sáng để đi lo dụng cụ, nhân lực...chết mất thôi. Kết quả cũng đến, thi làm bài hổng được......trời ơi....thi lại rồi.......chắc luôn đó.....chán quá. Vừa chán vừa tức (cũng thức học bài chứ bộ), ghét quá lên mạng giải buồn, đi chôm chỉa nông sản của tụi nó cho bỏ tức...............^_^...
Hổng hiểu sao dạo này tui chán ở nhà, không như lúc xưa nữa. Tui chỉ ở nhà khi có chị Tuyển ở nhà thôi (không hiểu nữa). tui chỉ muốn làm gì đó cho hết ngày, về nhà là chỉ ngủ thôi. Chán quá.......chán quá đi........

~ 7/11/09 0 nhận xét

Tin nhà

Trên này ti vi hư rồi.......không xem được tin tức gì. Ba vừa gọi điện nói nhà lụt, tôi không tin mấy vì ba tôi cũng hay đùa thế mà, nhưng trong lòng lo lắm. Bão 11 đang vào chỗ tôi kia mà...........nhưng đó là thật rồi (tôi ra xem ti-vi trực tuyến thấy nói thế), nhà tôi là nơi trũng nhất của vùng nữa, không biết thế nào. Nếu lụt thì nhà tôi sẽ bị đầu tiên. Ba nói ở nhà chưa kịp chuyển đồ gì hết do đập thượng nguồn vỡ rồi..............Mấy đứa nhỏ ở nhà may mà đưa sang ngoại kịp thời, cũng may là nhà ít người và toàn người lớn thôi nên cũng yên tâm. Cũng chỉ yên tâm phần nào thôi, ba má tôi đang chống chọi với lụt, không biết thế nào. Nhà có 2con heo làm vốn, nó vừa đẻ được hơn 10 con heo con, thế mà....Tiền học của tôi trên này đều trông chờ vào nó cả..............bàn thờ của anh tôi cũng không kịp chuyển đi, chỉ ôm được mỗi ảnh anh tôi thôi. Mấy hôm trước tôi mơ thấy anh ở trong một ngôi nhà gỗ trên núi, tôi chỉ nghĩ là mình nhớ anh nên thế thôi.............không nghĩ là thế này. Có lẽ giờ đây nó đúng thật ba tôi ôm ảnh anh đang ở trên gác nhỏ bằng gỗ ở nhà kia mà...............sách vở tôi đem về đều trôi cả rồi. Cảnh nhà là thế mà tôi trên này chỉ ăn..ngủ..văn nghệ. Tôi vô tư hay vô tâm không biết. Nhà mình đang thế thì làm sao gửi tiền cho mình thi được đây. LẦn này không thi thì có thể thi lại còn nhà tôi bây giờ mới quan trọng. Tôi muốn về..............muốn làm gì dó............Ở đây tôi không yên tâm....tôi.....

~ 3/11/09 0 nhận xét

Đời Sinh Viên

Về tới nhà là người đã mệt lưỡi, không còn 1chút sức lực nữa, chỉ muốn chui đầu vào ngủ thôi......Lịch học kín cả tuần, thêm mấy bài thuyết trình cùng lúc, rồi văn nghệ. Thân làm tổ trưởng mệt chết đi được, cái gì cũng phải làm, phân công cho tụi nó thì tụi nó: đứa không làm, đứa ý kiến, đứa nói này nói nọ......bên cạnh đó thì cũng có vài người nhiệt tình giúp nếu không chắc chẳng còn xác mà ngồi đây nữa rồi.......Làm xong 1 bài thuyết trình mà mình đau luôn, ai lo thì cứ làm, ai ko lo thì ....mặc. Ai cũng bảo tìm tài liệu không ra, thân đã không có máy. Đi làm bài là phải nhờ bạn (ngại chết đi được), ra mạng ngồi để làm bầi thì không biết bao nhiêu cho đủ (vừa làm vừa suy nghĩ nữa chứ). Tuần sau lại thi, cuối tuần này lại thuyết trình mà chẳng nghe ai nói gì hết, tuần sau lại duyệt văn nghệ nữa chứ.......Trời ơi có ai khổ hơn đời học trò (sinh viên) không zầy hả trời! ^_^ hu....hu..u...u...hic....hic...

~ 27/10/09 0 nhận xét

Trường xưa

trong mấy năm đi học xa, tui hầu như chẳng nhớ gì về cấp III của tui. Có lẽ là tui không chơi thân với ai, cũng có thể là nhiều kỷ niệm buồn nên không muốn nhớ. Vả lại thời gian đó....tui bị......trầm cảm. Nên chẳng muốn nói chuyện với ai. Tự dưng hôm nay lên mạng nhìn thấy mấy cái ảnh bạn bè chụp lại, chẳng hiểu sao tui lại khóc. Vô duyên quá, khóc trong quán net mới ghê chứ. Bây giờ thì nhớ tụi nó thiệt, có dịp nào tụi tui lại gặp nhau đông đủ thế nhỉ. Nhìn thấy cảnh trường cấp III của mình sao mà......không nhớ không được,nhớ cả cô giáo chủ nhiệm tui 3 năm nữa,chưa bao giờ tui lại thấy nhớ ngôi trường 3 năm buồn như thế này. Tự dưng mong cho tới Tết để được về nhà, để được về trường. Chắc hôm nào về phải kéo vài tên vào chụp lại ảnh trường. Nhớ quá!

~ 23/10/09 0 nhận xét

20/10 của năm 20t

Hôm nay là ngày tôi vui nhất.....Tôi đã tìm thấy ánh sáng mặc dù là yếu ớt.... 1 tia hi vọng cho "cobehaybuon_008"...... "Hôm nay Tía không gửi quà cho con được. Tía cho một trăm cộng vào tài khoảng cuối tháng. Con Tía học giỏi Tía vui!". Vấn đề ở đây không phải là Tía cho tôi bao nhiêu mà là sự quan tâm. Tía chưa bao giờ nói với tôi những lời dịu dàng và gần gũi như thế..... Mở đầu cho ngày 20/10 là những hàng nước mắt vui sướng và hạnh phúc. Ai nói ngày lễ không hoa, không quà thì không vui đâu. Chưa chắc những người được tặng quà vui hơn tui lúc này đâu ^_^.....@_@

~ 19/10/09 0 nhận xét

Hoa súng - biểu tượng của Thái Lan



Giới (regnum): Plantae
(không phân hạng): Angiospermae
(không phân hạng): xem Nymphaeales
Bộ (ordo): Nymphaeales
Họ (familia): Nymphaeaceae
Chi (genus): Nymphaea
Gồm các loài:
Nymphaea alba – Súng trắng châu Âu
Nymphaea amazonium
Nymphaea ampla
Nymphaea blanda
Nymphaea caerulea – Súng xanh Ai Cập
Nymphaea calliantha
Nymphaea candida
Nymphaea capensis – Súng xanh Cape
Nymphaea citrina
Nymphaea colorata
Nymphaea elegans
Nymphaea fennica
Nymphaea flavovirens
Nymphaea gardneriana
Nymphaea gigantea – Súng Australia
Nymphaea heudelotii
Nymphaea jamesoniana
Nymphaea lotus – Súng trắng Ai Cập
Nymphaea lotus termalis
Nymphaeae lutea – Súng vàng hay súng Brandy
Nymphaea macrosperma – Súng Australia
Nymphaea mexicana – Súng vàng
Nymphaea micrantha
Nymphaea odorata – Súng thơm
Nymphaea pubescens -Súng trắng
Nymphaea rubra – Súng đỏ Ấn Độ
Nymphaea rudgeana
Nymphaea stellata – Súng lam (quốc hoa của Sri Lanka)
Nymphaea stuhlmannii
Nymphaea sulfurea
Nymphaea tetragona – Súng lùn hay súng Pygmy
Nymphaea tuberosa



Hoa súng (Nymphaea stellata Willd), tên khác là củ súng, súng lam (súng còn có tên theo chữ Hán là Thùy Liên) là một cây thảo sống ở nước trong các ao hồ, đồng chiêm trũng, kênh rạch. Thân rễ ngắn mang nhiều củ nhỏ. Mùa hoa súng vào tháng 5-6.
Chi Súng (danh pháp khoa học: Nymphaea) là một chi chứa các loài thực vật thủy sinh thuộc họ Súng (Nymphaeaceae). Tên gọi thông thường của các loài trong chi này, được chia sẻ cùng với một số chi khác trong họ này, là súng. Các lá của chi Nymphaea có vết khía chữ V nối từ mép lá tới cuống lá oiử khu vực trung tâm. Chi này có khoảng 50 loài, với sự phân bổ rộng khắp thế giới (Chi này có quan hệ họ hàng gần với chi Nuphar, chúng khác nhau ở chỗ là các cánh hoa của chi Nymphaea lớn hơn nhiều so với các lá đài của đài hoa, trong khi ở chi Nuphar thì các cánh hoa lại nhỏ hơn so với các lá đài màu vàng (4-6 lá). Quả khi chín cũng khác nhau, với quả của chi Nymphaea chìm xuóng dưới mặt nước ngay sau khi hoa khép lại, trong khi quả của chi Nuphar lại ở trên mặt nước cho đến khi chín).



Hoa súng còn được coi là "Nữ thủy thần", hoa vẫn nở và khép lại theo ánh mặt trời. Mặt trời vừa hé sáng, "nàng" thức giấc. Đến chiều mặt trời lặn, "nàng" đắng chìnm trong giấc ngủ, vì vậy người ta còn gọi là "hoa ngủ" (^_^ cũng hay hay chớ bộ). Trong tiếng Hán, Thùy có nghĩa là ngủ, Liên là hoa sen. Nên mới gọi hoa súng là Thùy Liên.
Thực ra hoa súng không thật sự đi ngủ mà là phản ứng nhạy bén với ánh nắng. Khi nắng chiếu vào hoa súng "cụp", phần ngoìa chịu tác động của nắng, sinh trưởng chậm lại. Lớp trong chưa nhận nắng nên tốc độ sinh trưởng nhanh hơn. Vì vậy mà ở trong "thúc" ra, thành ra hoa nở. Buổi chiều ngược lại với sáng, cánh hoa ở trong nhận được nhiều ánh sáng hơn, sinh trưởng chậm lại, cánh ngoài bị che khuất nên sinh trưởng nhanh hơn, dần dần vượt cánh ở trong. Thế là "đi ngủ".



Thái Lan là nước trên 90% dân số theo đạo Phật. Hoa sen, hoa súng được coi là loại hoa nhà chùa, tượng trưng cho điềm lành. Tín đồ đạo Phật cho rằng hoa súng là loài hoa đẹp nhất nên Thái Lan coi hoa súng là biểu tượng của nước mình.
Có khoảng 40 giống hoa phân bổ ở vùng ôn đới và nhiệt đới. Châu Âu và Ai Cập có súng trắng (Súng trắng Ai Cập - Nymphaea lotus - lại nở hoa vào buổi đêm và khép lại vào buổi sáng) (hổng biết cơ chế chỗ này thế này, chác là nó ngược với giống bình thường đó ^_^). Ấn Độ có súng đỏ và lam (Súng xanh Ai Cập - Nymphaea caerulea - nở hoa vào buổi sáng và sau đó chìm xuống dưới mặt nước vào lúc chiều tối). Mehico có súng vàng dáng vẻ rất đẹp. Mỹ và Mũi Hảo Vọng (ở tận cùng Châu Phi)có loại súng trắng rất thơm. Ngoài Thái Lan thì Ai Cập cũng rất tôn sùng hoa súng, dặc biệt súng trắng.



HOA SÚNG: VỊ THUỐC BỔ THẬN, AN THẦN
Theo kinh nghiệm dân gian, hoa súng thu hái khi mới nở, dùng tươi hay phơi khô, 15-30g sắc với 200ml nước còn 50ml, uống làm 1 lần trong ngày để an thần chữa mất ngủ. Dùng riêng hoặc phối hợp với các vị thuốc khác theo công thức sau: hoa súng 15g, tâm sen 10g, hoa nhài 10g. Tất cả sấy khô, tán nhỏ, hãm uống làm 2 lần trong ngày.

Để chữa viêm bàng quang, đái rắt, dùng hoa súng 15g, râu ngô 15g, rễ cỏ tranh 10g, rau má 10g, diếp cá 10g, sắc lấy nước đặc uống làm 2 lần.

Từ lâu, những người làm thuốc y học cổ truyền đã dùng rễ hoa súng thay thế khiếm thực (Euryale ferox Salisb.) là một vị thuốc bắc. Dược liệu là những củ nhỏ mọc bám xung quanh thân rễ, có vị ngọt nhạt, bùi hơi béo, tính mát, không độc, có tác dụng đối với các chứng bệnh do thận hư thần kinh suy nhược, mộng tinh, di tinh, hoạt tinh, đau lưng, ù tai, viêm ruột mạn tính, phụ nữ khí hư, trẻ em đái dầm. Cách dùng như sau: rễ hoa súng thu hoạch về, cạo bỏ vỏ ngoài, rửa sạch, thái mỏng, phơi khô, rồi sao qua. Quả kim anh cạo hết gai, bổ đôi, nạo sạch hạt và lông, sao vàng. Lấy mỗi thứ 15g tán nhỏ, rây bột mịn hoặc trộn với mật ong làm viên. Mỗi ngày uống 10-20g, chia làm 2 lần.

Có thể dùng đơn thuốc bổ thận gồm rễ củ súng 40g, thục địa 40g, thạch hộc 30g, hoài sơn 30g, táo nhân 20g, tỳ giải hoặc thổ phục linh 20g. Thục địa thái mỏng, chưng cách thủy cho mềm, tán nhuyễn. Các dược liệu khác phơi khô, sao vàng, tán bột mịn, rồi trộn với thục địa và mật ong làm thành viên. Ngày uống 2 lần, mỗi lần 12g.

Hoặc rễ hoa súng 20g, ba kích, cẩu tích, tỳ giải (tẩm rượu sao), hà thủ ô (chế với đậu đen), ngưu tất, mỗi vị 12g, sắc với 400ml nước còn 100ml, uống làm 2 lần trong ngày.

Trong dân gian, rễ hoa súng nấu chè ăn có tác dụng giải cảm, nhất là cảm nắng. Rễ hoa súng phơi khô, nấu với nước 2 lần, rồi cô thành cao, thêm đường làm sirô uống để chữa ho, rát cổ, sốt cao.



Sự tích Hoa Súng Trắng
Làng đang bước vào mùa cưới. Và cũng chẳng nên ngạc nhiên khi Lucun, chàng trai sởi lởi và đáng yêu nhất vùng lại kết hôn với Lilia, người con gái hay lam hay làm, dễ thương nhất ở làng ấy. Thật quả là trai tài gái sắc.

Nhưng thời ấy có một con quỷ sông lang thang đây đó, chuyên nghề phá vỡ hạnh phúc của những đôi tân hôn. Một buổi chiều lucun ngồi trên bờ hồ chờ đợi Lilia đáp thuyền từ bên kia sông vượt sang. lucun đến trước, ngồi trên một gốc cây mơ màng nghĩ về niềm hạnh phúc lớn lao của mình. Vừa lúc ấy có một người lạ mặt tiến tới gần, lặng lẽ ngồi xuống một bãi cỏ ngay gần chàng và bắt chuyện.

Chờ đợi mãi mà chẳng thấy Lilia, lucun nghĩ rằng có lẽ người yêu đã quên mất cuộc hẹn hò, đôi tay chàng thốt nhiên run rẩy. Người lạ mặt tỏ ra rất tinh ý liền rút trong tay áo ra một cái chai, đưa cho lucun và nói rằng, đây là một phương thuốc chữa bệnh sầu não rất hiệu nghiệm.

- Chàng hãy uống thử một ly, chàng sẽ thấy tâm hồn thanh thản ngay - Người lạ mặt vừa nói vừa rót ra một ly rượu - một thứ thuốc độc và mời lucun thưởng thức.

Thế là nỗi sầu muộn dường như tan biến. Chàng lại cười nói minh mẫn như thường lệ. Chàng nghĩ: nàng đến chậm có thể vì còn bận nhiều việc nhà.



Lát sau, người lạ mặt lại rót ra một ly rượu nữa, lần này là một ly rượu đầy tràn, chuốc cho lucun say mèm. Bây giờ đây chàng còn muốn nhảy múa ca hát nữa. Và Lilia trong khi ngồi trên thuyền vượt hồ nước đã nghe tiếng hát của lucun vẳng lại từ xa:
ở đây ta uống, ở đây ta chơi....

- Chàng làm sao vậy? - Lilia lo lắng tự hỏi. Nàng không thể hiểu đợc lucun đã kiếm đâu ra rượu độc, bởi lẽ người lạ mặt đã biến mất không để lại dấu vết.

Một tuần lễ sau, khi trên đường từ nhà người yêu trở về, lucun lại gặp người lạ mặt. Trông dáng vẻ chàng buồn rầu, không được tự nhiên. Thì ra là chàng mới bị bà mẹ vợ tương lai quở trách vì tội đã nhảy múa, hát hò, gây ồn ào một buổi chiều nọ. Người lạ mặt săn đón, hỏi dò vì sao chàng lại buồn, và chàng đã không giấu diếm gã nỗi lòng mình. ồ, chẳng việc gì phải buồn, ai mà chẳng biết được mụ phù thuỷ và bà mẹ vợ kia thực ra chỉ là một, chỉ cần nhắp một chút rượu thuốc này thôi là bao nhiêu nỗi buồn sẽ tiêu tan hết. lucun lại uống và càng uống nhiều, chàng càng cảm thấy trong người phấn chấn hơn. Chàng cứ tiếp tục uống nữa, uống mãi. Sáng ra, người nhà tìm thấy chàng đang nằm gục bên bờ giếng, chỗ đàn ngựa hay uống nước.

Cứ thế, mỗi lần lucun gặp chuyện bất hạnh gì đấy, người lạ mặt lại xuất hiện với cái chai cầm trên tay. Có bận Lilia tìm thấy người tình của mình nằm trên bờ hồ, toàn thân lấm lem và đang rên rỉ. Nàng gạn hỏi chàng rất lâu, cho tới khi lucun phải thú nhận rằng, chàng đã uống quá nhiều rượu của một ngời lạ mặt. Lilia hết lời van xin chàng hãy xua đuổi con quỷ rượu kia đi và tìm cách vượt qua nỗi bất hạnh của mình.

lucun hứa sẽ làm theo đúng lời nàng dặn. Còn người lạ mặt dường như đã nghe được câu chuyện giữa hai người nên không dám bén mảng đến nữa. Tuy vậy gã vẫn lén lút dúi chai rượu khi thì vào túi áo, khi thì đặt dưới gối lucun. Ðối với lucun nếu không uống thì anh sẽ mất ngủ và trong đầu luôn luôn quay cuồng câu hỏi: lấy đâu ra tiền để mua sắm áo cưới và tổ chức yến tiệc?



Chỉ còn đúng ba ngày nữa là tới đám cưới; hôm ấy, sau khi đã chờ đợi vô ích lucun trên bờ hồ, Lilia bèn đích thân đi xem xét tại sao chàng lại không tới. Ngôi nhà và mảnh sân đã bị màn đêm bao phủ, từ phía cửa ra vào hé mở lọt ra một tia sáng xanh leo lét, Lilia tiến lại gần. Chuyện gì thế kia? Trên nắp thùng rượu, lucun và - lạy Chúa! - một người nữa đang đánh cờ. Chẳng lẽ lucun lại không nhận ra kẻ đang ngồi đối diện với chàng kia là một con quỷ lông xù tai dài, có cặp sừng và đang gõ gõ cái móng ngựa xuống nền nhà bằng đất sét đó sao? Từ trong đôi mắt ứa máu của quỷ phát ra một tia sáng xanh leo lét, lucun không nhận ra điều đó sao?

- át chủ bài! - Quỷ hét

Quỷ đã thắng và giơ bàn tay ra:

- Ðưa chiếc nhẫn đây!

Còn lucun? Chàng đang tháo chiếc nhẫn, quà tặng của vợ, đưa cho quỷ.

Lilia toan hét lên, song vì sợ hãi và giận dữ, cổ họng nàng cứ tắc nghẹn lại.

- Tao cược một chai nữa - tiếng quỷ la - Mày cược gì?

- Tôi chẳng còn gì nữa cả - lucun phàn nàn - Tôi đã thua trắng tay, cả nhà cửa, của cải, thậm chí đến chiếc nhẫn cưới cũng mất.

- Mày còn cô vợ chưa cưới đó, đưa nàng ra cá cược nốt đi! Quỷ cười.

lucun thốt lên:

- Không được! Khác nào mày rút trái tim trong lồng ngực của tao.

- Hãy uống một hớp đã rồi thỏa thuận sau - Quỷ đưa cho chàng cái chai và lucun đã tu thả sức.

- Cược Lilia nhé - Quỷ hỏi

- Không!

- Cược Lilia nhé?

- Hèm... - lucun thở dài.

- Uống đi!

Uống cạn ngụm rượu thứ ba, lucun thốt lên:

- Ðược! Chẳng lẽ trên thế gian này ngoài nàng ra không còn gái đẹp nữa sao?

Một tiếng rên thốt ra từ lồng ngực Lilia:

- lucun, anh làm gì thế?

Nàng chạy lại bên hồ, đôi chân rướm máu. Nhưng những vết thương này làm sao có thể so sánh được với nỗi đau đang dày vò lương tâm nàng. Nàng không hề mảy may có ý nghĩ rằng trên đời này ngoài lucun nàng còn có nhiều chàng trai khác. Không, nếu lucun coi rượu của quỷ quý giá hơn cả nàng thì nàng chẳng nên sống làm gì. Thà nhảy xuống hồ tự vẫn còn hơn.

Sau khi bơi thuyền đến hồ, Lilia thốt lên:

- Vĩnh biệt tuổi thanh xuân của ta!

Nàng gieo mình xuống nước và ở lại đó vĩnh viễn, còn con thuyền thì bị gió đánh bạt sang bờ khác.

Ðến lúc này, lucun mới hiểu rằng chàng đã đánh mất hạnh phúc của mình. Ngày nào chàng cũng đến ngồi bên hồ và chờ đợi một điều gì đó, hy vọng một điều gì đó, cùng với nỗi lòng chàng đầy phiền muộn và tiếc thương.

Nhưng một hôm, đúng lúc vào ngày lễ thánh, chàng nhìn thấy một bông hoa trắng trôi nổi, bập bềnh trên mặt nớc, và không hiểu tại sao chàng cứ đinh ninh đó là Lilia, người vợ chưa cưới của chàng đã mất tích ba ngày trước khi cưới. Và chàng nghe có lời ca vang xa trên hồ nước:

Ðó là người bạn đời của ta
Nhưng liệu có lời đáp lại không?
Không, chàng lại nghe rành rọt những lời sau:
Thà ở lại vĩnh viễn đáy hồ
Còn hơn trong vòng tay ôm ấp của chàng

Ðó chính là Hoa Súng Trắng - Hoa của hồ nước

~ 17/10/09 0 nhận xét

Hoa hồng gai (mai quế) - biểu trưng của Anh, Mỹ

Người Anh và người Mỹ coi hoa hồng là hoa tình bạn và tình yêu, bao giờ cũng tặng hoa hồng để bày tỏ tình. Họ phong hoa Hồng là Nữ hoàng trong các loại hoa.
Thời trung cổ, nước Anh gây "cuộc chiến hoa hồng" vì khi đấnh nhau bên bào cũng lấy hoa hồng làm biểu trưng cảu mình. Về sau hoa hồng làm biểu trưng của Scotland và Anh. Trên cơ sở dò ý nguyện của dân, hạ nghị Viện của Mỹ quyết định biểu trưng của nước Mỹ là hoa hồng vào ngày 23/9/1986. Trước đó nhiều bang của Mỹ cũng đã lấy hoa hồng làm biêu trưng của bang mình.
Hoa hồng gai là cây bụi rụng lá, họ tường vi (Rosaceae), lá kép, dạng lông chim, mặt sau lá có lông nhung dày dày đặc, trên cành nhỏ mọc đầy gai mịn. Hoa hồng được trồng trang trí bồn hoa, biệt thự và cắt cắm lọ trong nhà.


Hoa hồng nhung : Tình yêu say đắm và nồng nhiệt.

Giới (regnum):Plantae
Bộ (ordo):Rosales
Họ (familia):Rosaceae
Phân họ (subfamilia):Rosoideae
Chi (genus):Rosa

một số loài hồng tiêu biểu
• Rosa beauvaisii: hồng Beauvais
• Rosa californica: hồng California
• Rosa canina: tầm xuân
• Rosa chinensis: hồng, hường, nguyệt quý hoa
• Rosa cymosa: hồng roi, tầm xuân
• Rosa gallica: hồng Pháp
• Rosa glauca (đồng nghĩa R. rubrifolia): hồng lá đỏ
• Rosa laevigata (đồng nghĩa R. sinica): hồng vụng, kim anh
• Rosa leschenaultiana: hồng Leschenault
• Rosa longicuspis: hồng mũi dài
• Rosa multiflora: tầm xuân nhiều hoa
• Rosa pimpinellifolia: hồng Scotch
• Rosa rubus: hồng đum
• Rosa rugosa: hồng Nhật, hồng Rugosa Rose
• Rosa transmorissonensis: hồng choắt
• Rosa tunquinensis: tầm xuân Bắc, quầng quầng
• Rosa virginiana (đồng nghĩa R. lucida): hồng Virginia
• Rosa yunnanensis: hồng Vân Nam


Hoa hồng cam : Tình yêu hòa lẫn với ghen tuông.

Hoa hồng gai còn biểu trưng của các nước Châu Âu như: Luxambua, Bungari. Ở Trung Á có Irac, Iran, Syria. Hoa hồng, dầu lửa và thảm Ba Tư là 3báu vật cảu người Iran


Hoa hồng BB : Tình yêu ban đầu.

Hoa hồng trong văn hóa
Với vẻ đẹp, hình dáng và hương thơm nổi bật, hoa hồng là hoa biểu trưng hay được dùng nhất ở phương Tây, tương ứng trong tổng thể với hình tượng hoa sen ở châu Á, cả hai đều gần gũi với biểu tượng bánh xe. Trong văn hóa Ấn Độ, bông hồng vũ trụ Triparasundari được dùng làm vật đối chiếu với vẻ đẹp của người Mẹ thánh thần, biểu thị một sự hoàn mĩ trọn vẹn và không có thiếu sót. Bên cạnh đó, hoa hồng còn tượng trưng cho phần thưởng cuộc sống, tâm hồn, trái tim, tình yêu, và có thể được chiêm ngưỡng như một mandala.


Hoa hồng bạch : Ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.

Trong hệ tranh tượng Kitô giáo, hoa hồng hoặc là cái chén hứng máu của Chúa Kitô, hoặc là sự hóa thân của những giọt máu này và thậm chí, là chính vết thương của Chúa.
Hình hoa hồng gôtích và hoa hồng hướng gió (hình hoa hồng 32 cánh ứng với 32 hướng gió) đánh dấu bước chuyển của xu hướng biểu trưng của hoa hồng sang xu hướng biểu trưng bánh xe.
Saadi de Chiraz trong đạo Hồi quan niệm vườn hoa hồng là vườn của sự quán tưởng.


Hoa hồng đậm : Người đẹp kiêu kì

Trong văn hóa phương Tây, hoa hồng, bởi sự tương hợp với màu máu chảy, thường xuất hiện như là biểu tượng của sự phục sinh huyền bí. Abd Ul Kadir Gilani so sánh hoa hồng với những vết sẹo trên cơ thể sống, trong khi đó F. Portal quan niệm hoa hồng vào màu hồng hợp thành một biểu tượng của sự tái sinh do có quan hệ gần gũi ngữ nghĩa của từ latinh rosa (hoa hồng) với ros (mưa, sương). Với người Hy Lạp hoa hồng vốn là một loài hoa màu trắng, nhưng khi Adonis bị tử thương, nữ thần Aphorodite chạy đến cứu chàng đã bị đâm phải một cái gai và máu đã nhuộm thẫm những bông hồng cung tiến nàng. Chính ý nghĩa biểu trưng về sự tái sinh đã khiến con người, từ thời cổ đại, đặt những bông hồng lên các nấm mộ, và Hecate, nữ thần âm phủ đôi khi được thể hiện với hình ảnh đầu quấn một vòng hoa hồng có 5 lá.


Hoa hồng đỏ : Một tình yêu mảnh liệt và đậm đà, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.

Theo Bède, ở thế kỷ VII mộ của Chúa Giêxu được sơn một màu pha lẫn trắng và đỏ. Hai yếu tố tạo thành màu của hoa hồng này, màu trắng và màu đỏ, với giá trị biểu trưng truyền thống của chúng phản ánh các bình diện từ trần tục đến thiêng liêng, trong sự khác nhau ứng với sự dâng tặng những bông hồng trắng hay đỏ.
Hoa hồng đã trở thành biểu tượng của tình yêu và còn hơn thế, của sự dâng hiến tình yêu, của tình yêu trong trắng, tương tự ý nghĩa của hoa sen Ai Cập và cây thủy tiên Hy Lạp.


Hoa hồng phớt : Bắt đầu một tình yêu mơ mộng.

Dù là màu trắng hay màu đỏ, hoa hồng cũng đều được các nhà luyện đan ưa chuộng hơn cả, mà những chuyên luận của họ thường mang những tiêu đề như "Những cây hồng của các nhà triết học". Trong khi đó, hoa hồng màu lam lại biểu tượng của cái bất khả, cái không thể đạt tới.
Hoa hồng gai có giá trị kinh tế rất cao. Người ta trồng để chưng cất tinh dầu. Giấ cảu tinh dầu hoa hồng có lúc đắt gấp 5-6 lấno với vàng. Hoa hồng gai còn có tác dụng ngăn bụi, hút các khí độc, làm sạch môi trường.


Hoa hồng thẩm : Tình yêu nồng cháy.

Sự tích hoa hồng

Ngày xửa ngày xưa thật xưa lắm, có một quốc vuơng ở tận phương trời xa xôi bên một khu rừng rộng lớn và rậm rạp. Vương quốc nầy sống thật hòa bình và yên vui sau một thời gian dài triền miên người dân phải đấu tranh để dành quyền độc lập. Và vị anh hùng chỉ huy người dân của quốc gia này đã được dân chúng tôn lên làm vị vua đầu tiên.

Sau thời gian dài chinh chiến, họ chỉ lo an hưởng thái bình và sống cho những quyền lợi của cá nhân mình. Vị hoàng đế kia cũng vậy, ngất ngưỡng trên ngai vàng và hào quang của quyền vị, ông đã bỏ bê việc nước, quên cả chăm sóc cho dân và để mặc lũ bầy tôi tham danh lợi cai trị dân chúng. Vì muốn hoàng đế lảng quên với việc triều chính, bọn tham quan đã chọn một thiếu nữ đẹp tuyệt vời để vua lập làm hoàng hậu . Nhưng trái với ý muốn của bọn quan lại, hoàng hậu lúc nào cũng hết lời khuyên răn nhà vua nên lo cho dân chúng và chỉnh đốn việc triều chính. Lũ quan lại rất ghét hoàng hậu, nhưng không làm gì được vì nhà vua quá thương yêu nàng.


Hoa hồng vàng : Một tình yêu kiêu sa và rực rỡ. Tình yêu sút giảm và sự phản bội tỏ ý cắt đứt quan hệ.

Cho đến ngày kia, sau một thời gian thụ thai, hoàng hậu sinh ra một đứa bé thật kháu khỉnh, dễ thương. Lạ lùng thay, thân thể của đứa bé trai đó lại trong suốt như pha lê, đến độ thấy rõ từng đường gân, mạch máu và trái tim. Thấy cơ hội đã đến, bọn tham quan bèn dèm pha với nhà vua rằng hoàng hậu là một phù thủy trá hình và tuyên truyền tin này ra ngoài cho toàn dân.

Trước áp lực của bầy tôi và sự phản đối của dân chúng, nhà vua đã truất phế hoàng hậu ra khỏi hoàng cung cùng với đứa bé lạ lùng kia. Trở thành một thường dân, hoàng hậu đem con đi khỏi hoàng cung. Đi tới nơi đâu cũng bị dân chúng chửi mắng và xua đuổi. Suốt con đường tìm nơi ẩn trú, hoàng hậu đã bị bao kẻ ném đá, dùng gậy đánh đập mà chỉ biết cắn răng dùng thân thể mình để che chở cho đứa con thơ. Với bao vết thương trên mình, hoàng hậu bồng con đến khu rừng già và ngã ra vì kiệt sức. Nhìn hài nhi mới ra đời trong lúc biết mình sắp chết, hoàng hậu không biết làm gì hơn là đưa tay vuốt ve con mình vài lần, nước mắt tuôn ra và trút hơi thở cuối cùng.

Đứa bé nằm bên mẹ không ai cho ăn nên khóc lên thảm thiết vì cơn đói. Tiếng khóc vang lên tận chín tầng trời làm Thượng Đế động lòng ngó xuống trần gian. Khi thấy hoàn cảnh thương tâm đó, Thượng Đế nổi giận vì lòng tàn ác của người dân vương quốc kia. Ngài bèn sai thiên thần mang đứa bé vô rừng chăm sóc cho nó lớn lên trong tình thương của thiên nhiên và muôn cầm. Sau đó, ngài ban một lời nguyền khiến cho toàn thân thể của từng người dân bị gai nhọn mọc đầy người, để suốt đời không ai được gần gủi ai cho đến khi mọi người biết thương yêu nhau. Từ đó người dân của quốc gia nầy đều mang trên mình một lớp gai, từ vua tôi cho đến hạng bần cùng. Nhưng dù cho lớp gai trên mình ngày một dài và cứng nhọn theo lòng tham ngày càng to lớn, họ cứ sống cho cá nhân mình mặc dù phải trả giá cho lòng vị kỷ đó bằng sự cô đơn khủng khiếp dằn vật tâm linh.

Một ngày kia, nghe tin vương quốc này đang trở nên yếu thế, một quốc gia khác bèn đem quân sang xâm lấn lãnh thổ. Khi quân xâm lăng tràn qua bờ cõi, toàn dân trong nước ai cũng tự lo thân và trốn tránh nghĩa vụ. Nhà vua lúc đó đã lớn tuổi mà vẫn bị lũ bầy tôi tham sống sợ chết làm áp lực bắt đem một toán quân ra chiến đấu. Sức mình thì yếu, sức địch thì mạnh. Sự thất bại đến với nhà vua thật nhanh chóng. Dẫn tàn quân chạy về hoàng thành thì mới hay lũ tham quan đã đem dâng cho giặc tự bao giờ. Phẫn chí, nhà vua quyết liều mình đem quân cố chiếm lại thành trì nhưng cuối cùng phải ngã ngựa vì một mũi tên có tẩm thuốc độc. Nhà vua được một số quân trung thành cứu thoát và chạy trốn đến bên bìa rừng. Nhìn lại binh sĩ lớp bị thương, lớp bỏ mình chung quanh, nhà vua lấy làm hối hận rằng mình đã không nghe lời hoàng hậu khuyên ngày trước. Nhớ đến hoàng hậu, nhà vua lại nhớ đến đứa con thơ vô tội của mình ngày xưa. Rồi nhà vua ngã bệnh vì vết thương hành hạ. Bên ngoài thì địch quân vây khốn, trong rừng thì binh sĩ liều mạng để tử thủ với quân thù. Nhà vua lập đồn trong rừng làm chiến khu và để tập luyện binh sĩ.

Ngày qua ngày, dưới ách đô hộ nghiệt khắc của quân xâm lăng, người dân của vương quốc đó càng nghe đồn thêm về một quốc gia trong khu rừng già huyền bí nọ. Dần dần, người dân tìm cách trốn đi và tìm vào rừng để gia nhập. Phía quân xâm lăng cũng điêu ngoa, họ cho người trà trộn vào trong rừng nhưng kế hoạch không thi hành được vì không thể nào giả mạo được lớp gai cứng mọc trên thân thể của người dân bản xứ. Người dân đã biết đoàn kết để tạo cho khuyết điểm trên thân thể mình thành ưu điểm để chống giặc ngoại xâm. Một ngày kia, với binh hùng tướng mạnh, nhà vua bắt đầu công cuộc dành lại quê hương. Lần nầy, với đoàn quân thiện chiến và với lòng tin thống nhất, nhà vua đã chiếm lại được thành trì và xua đuổi quân xâm lăng ra khỏi lãnh thổ.

Không may, trong trận chiến cuối cùng nhà vua lại bị thương. Vốn đã yếu sức vì tuổi già, lại còn lao lực trong trận chiến dài đăng đẳng, nhà vua bệnh ngày càng thêm nặng. Toàn dân trong nước chưa kịp reo mừng dành lại độc lập đã phải mang nỗi buồn cho tình trạng ngày càng nguy ngập của nhà vua. Biết mình sắp chết, nhà vua trong cơn sốt đã thốt lên rằng:

"Ta chết cũng đành lòng, nhưng trời ơi, sao ta thèm được một lần ôm đứa con mà ta chưa hề biết mặt !..."

Bỗng nhiên có tin báo từ bên ngoài thành có một người thầy thuốc nói sẽ trị hết bệnh cho nhà vua. Cửa hoàng thành rộng mở. Người thầy thuốc bước vào hoàng cung với tấm vải thô che kín thân thể mà không ai nhìn thấy mặt. Khi đến gần giường bệnh, người thầy thuốc đứng lặng yên thật lâu bên nhà vua mà không nói tiếng nào. Khi nghe nhà vua gọi con trong cơn sốt, người thầy thuốc rơi lệ. Giọt lệ nhỏ xuống trên gò má nhăn nheo của nhà vua làm nhà vua thức tỉnh và mở mắt nhìn người đang đứng bên cạnh mình. Khi nhà vua đua tay lên vói, người thầy thuốc bèn nắm chặt lấy tay nhà vua, quì xuống bên cạnh người và nói rằng:

"Thưa phụ hoàng, con đây !".

Rồi người thầy thuốc hất tấm vải thô che mình xuống đất để lộ ra một thân thể trong suốt như pha lê. Để chữa bệnh cho cha, vị hoàng tử nâng vua cha lên và ôm người thật chặt vào lòng, mặc cho những gai nhọn đâm vào người thật sâu. Và máu chàng đã chảy ra. Lạ thay, khi máu của chàng thấm lên thân thể của nhà vua thì nhà vua cũng thấy mình khỏe lại . Và kỳ diệu hơn nữa, lớp gai nhọn trên thân thể nhà vua cũng tan biến dần theo từng giọt máu của vị hoàng tử đổ xuống.

Sau đó vị hoàng tử bèn đặt nhà vua nằm lại trên giường để dưỡng bệnh. Từ từ đứng dậy và bước đến người đứng gần mình nhất, vị hoàng tử ôm lấy người đó và nói:

"Chúng ta hãy thương yêu nhau. Bất cứ hình phạt nặng nề nào của Thượng Đế cũng đều được giảm bớt nếu chúng ta biết chân thành yêu thương nhau".

Rồi cứ thế từ người này sang người khác, chàng đi khắp thành mà ôm từng người một, từ ông lão nghèo nàn đến người thương gia giàu sang, từ em bé tật nguyền đến chàng thanh niên khỏe mạnh. Và cứ thêm mỗi người được ôm thì vị hoàng tử càng yếu dần theo từng giọt máu ứa ra trên thân thể họ. Cho đến lúc kiệt sức, chàng quị xuống bên đường. Tuy vậy, chàng vẫn mở rộng vòng tay kêu gọi mọi người đến cùng chàng mà chia sự sống. Mọi người nức nở khóc trước tình thương bao la của chàng. Những người sau cùng chưa được thoát bệnh đồng quì xuống bên chàng mà nói:

"Chúng tôi xin hoàng tử đừng lao lực thêm nữa. Chúng tôi thành tâm nguyện mang lớp gai này trên mình để người còn được sống cùng chúng tôi".

Lạ thay, từ trên thinh không bỗng có tiếng nhạc thánh thót vang lên và có lời truyền của Thượng Đế phán rằng:

"Lành thay ! Các người hiểu được tình yêu thương chân thật và bỏ đi lòng tị hiềm, ích kỷ. Dám hy sinh bản thân mình cho đồng loại là định nghĩa của yêu thương vậy".

Rồi cùng với thinh âm tan dần vào không gian, các lớp gai trên thân hình của những người còn lại đều biến mất đi. Khi người ta nhìn lại thì vị hoàng tử đang khép mắt lại với lời nói thật hiền hòa thoát ra theo làn hơi thở sau cùng:

"Hạnh phúc là có nhau hôm nay để sống. Yêu thương là biết sống làm sao để ta có nhau ngày mai. Các bạn của tôi ơi, hãy nhớ rằng hạnh phúc không phải là của riêng ta để cho đi hay lấy lại. Hạnh phúc chỉ đến với ta khi ta biết yêu thương lẫn nhau và chia xẻ cho nhau tình thương đó..."

Rồi chàng lìa đời sau câu nói đó. Ngày hôm sau, dưới sự hướng dẫn của nhà vua, toàn dân trong thành đã đưa di thể của chàng xuống lòng đất muôn đời, bên cạnh khu rừng nọ. Lạ thay, khi xác của chàng vừa được chôn dưới lòng đất xong, người ta bỗng thấy có những chim muông, cầm thú kéo thành đoàn từ trong rừng ra nằm quanh ngôi mộ của chàng thật lặng yên và buồn bã. Một năm sau, người ta thấy trên ngôi mộ của chàng và chung quanh khu vực đó mọc lên những bông hoa đỏ tươi như máu với thật nhiều gai nhọn từ gốc đến ngọn. Người ta cho đó là sự kết tinh lại của tình thương của chàng hoàng tử để nhắc nhở cho người đời bài học cao cả nhất về yêu thương và hạnh phúc. Và người ta gọi loài hoa đó là hoa Hồng.

Và mãi mãi đến ngày nay, dù mang nhiều màu sắc khác nhau, loài hoa đó vẫn tượng trưng cho sự yêu thương.


Hồng trắng : Tình yêu trong sáng và cao thượng.


(http://vi.wikipedia.org
http://blog.timnhanh.com
http://my.opera.com
http://vanhoc.xitrum.net
Bách khoa toàn thư tuổi trẻ thiên nhiên và môi trường, nhà xuất bản phụ nữ, 2005)

~ 15/10/09 1 nhận xét